Vì sao anh lại nỡ gian dối tim em hỡi người? / Kề vai em mà tim anh khắc ghi bóng hình ai / Vì sao anh lại muốn chọn cả 2 con đường lệ tràn hoen bờ mi thì thôi ta đành chia tay vì yêu anh / Em sẽ là người ra đi...
Còn nhớ không anh
"Những lời hẹn thề ta đã trao nhau...
Những góc phố, những con đường hai ta cùng đi qua...
Những đêm hai đứa thao thức vì hạnh phúc..."
Tình yêu đến thật đẹp anh nhỉ? Có lúc em ngỡ mọi thứ chỉ mới như ngày hôm qua. Kỉ niệm phảng phất, thoáng qua dịu êm. Mới hôm nào ta trao nhau nụ hôn nồng ấm, từng tiếng yêu ngọt ngào mà sao nay ta xa cách quá chừng.
Dẫu biết anh là một con người đa tình nhưng em vẫn luôn ôm ấp mong đợi tình yêu anh dành cho em là duy nhất. Em vẫn còn nhớ những lời hứa khi chỉ có hai đứa bên nhau. Tình yêu khi đó sao mà lãng mạn và nên thơ đến thế. Dưới ánh trăng nằm, hai đứa đã cùng mơ về một ngôi nhà hoa hồng - ở đó có một khu vườn, một căn phòng nhỏ và những đứa con thơ. Cái phiên bản ngôi nhà hạnh phúc sao mà đẹp thế. Khi đó em cứ ngỡ rằng anh chỉ có riêng mình em.
"Yêu nhau cho nhau từng nụ hôn
Nồng ấm ân ái hôm nào
Còn đó bao dấu yêu nhưng đời ai nào ngờ
Trôi như mây bay về tận cuối chân trời nao
"
Yêu là dâng hiến, là trao trọn con tim. Anh vẫn từng thủ thỉ với em như vậy. Đã hơn một lần anh thề thốt, đã hơn một lần anh kiếm tìm
Tuy chưa đi đến tận bến bờ yêu thương của tình yêu nhưng trái tim đôi ta đã cùng chung một nhịp đập. Và em đã tin rẳng trái tim anh đã thuộc về em.
"Ngày xưa anh nói yêu, thật nhiều một mình em
Vì tim em trao anh dâng trọn hết con tim yêu
Mà sao anh đành gian dối hỡi người?"
Sao khi đó anh không nói gì? Sao anh lại lặng im? Sao anh không giải thích với em một lời. Em ước gì những thứ trước mắt em chỉ là ảo mộng. Sao anh có thể phản bội em? Em không thể tin vào mắt mình nữa. Nhưng sự thực đau nhói ấy sao cứ hiện ra trước mắt em. Anh và cô ta... Dẫu em biết thời gian sẽ xóa nhòa đi mọi nỗi đau. Nhưng biết bao nhiêu mới đủ để em có thể xóa hết những kí ức, những hoài niệm.
"Thời gian không thể xoá đi tiếng yêu anh hôm nào
Quặn tim đau từng cơn khi thấy anh vui cùng ai
Tại sao anh không nói, là hết yêu em rồi
Thà đau 1 lần đau còn hơn mang niềm cay đắng
Vì sao anh lại nỡ gian dối tim em hỡi người?"
Lâu đài tình yêu được xây nên bởi niềm tin giữa hai đứa đã sụp đổ. Chỉ con lại những viên sỏi đá, những vết rạn nứt không bao giờ có thể hàn gắn nổi. Tình yêu đến thì có thể đi. Tại sao anh không nói với em rằng tình yêu ấy đã chết trong anh. Tại sao anh muốn chọn cả hai con đường, muốn hưởng tình yêu của hai người phụ nữ. Giá như anh đừng lừa dối em như thế, giá như chúng ta thành thực với nhau hơn thì em đã không phải đau khổ như thế. Đã từ lâu trái tim anh đã lạc bước để khắc ghi một hình bóng khác.
Một hình bóng mà hôm nay em được tận mắt chứng kiến. Lệ tràn hoen bờ mi thì thôi ta đành chia tay vì yêu anh... em sẽ là người ra đi. Đó là sự lựa chọn cuối cùng của em. Dẫu đau đớn nhưng em tìm lại được sự thanh thản. Anh vẫn biết tình yêu không có chỗ cho sự lừa dối, không có đất cho sự phản bội. Vì yêu anh em sẽ là người ra đi.