Lần đầu gặp em anh đã biết
đã dại khờ trái tim đã ngất ngây
Và dường như tiếng yêu chợt bừng tỉnh
Sau giấc ngũ dài tưởng như là bình yên
Anh chỉ muốn được gặp em mãi
Và ước mong được cùng em sánh bước
Nơi góc phố dài hai hàng cây xanh
với bông hồng đỏ thắm nằm trên tay
Chỉ tiếc là em ơi em quá hững hờ
Mặt cho trái tim anh gào thét từng cơn
Như cơn sóng kia xô vào bãi cát trắng
Mãnh liệt quá nhưng cát mãi vô tình
Nhưng em ơi anh vẫn cứ đợi chờ
Vẫn hi vọng dù thơ ơ ko nói
Chỉ mong sao một ngày em bối rối
Sẽ mở lời nói tiếng yêu anh