Sài Gòn ngày.....tháng ........ năm....
Em yêu dấu!
Sài Gòn đã vào mưa!Từng cơn mưa ào ạt đến .Mưa giăng khắp nơi.Mưa đem bão tố.Nhưng bão tố ngoài kia đâu bằng bão tố trong lòng anh.
Đêm từng đêm thức trắng, anh nhớ về em réo gọi tên em mà nghe tê buốt con tim.
Đau đớn nào hơn khi anh đã không còn em bên cạnh hả KIM OANH?
Từ đây một cõi đi về chỉ mình anh có lẽ:
...."Mây che trên đầu và nắng trên vai.Đôi chân ta đi sông còn ở lại.Con tim yêu thương vô tình chợt gọi.Lại thấy trong ta hiện bóng con người.
Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa.Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ.Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ.Chẳng biết nơi nào là chốn quê nhà...."
Một mình anh cô lẻ trên mỗi bước đi.Nghe mưa rơi anh buồn não nhiệt vì anh không còn em bên cạnh KIM OANH ơi !
Yêu em nhiều,tình yêu đầu đời của người con trai mới lớn nhưng anh không đủ lòng bao dung để tha thứ cho em,chính anh cũng đau lòng khi nói lời chia tay em có biết không ? Tại sao điều này lại xảy ra với chúng ta hở KIM OANH?Tình yêu tuyệt vời của chúng ta đã tan biến.Sao em chấp nhận tình yêu của anh rồi đi yêu người khác hở KIM OANH.Anh không đủ khả năng níu giữ em chỉ vì anh là người con trai bình thường .Chẳng đẹp và cũng chẳng giàu sang phải không em?
Em biết rằng giờ đây anh rất đau khổ hay không.Yêu thương,giận hờn, căm hận...Anh muốn xoá tan tất cả,muốn trôi theo dòng nước.Nhưng anh tin anh sẽ quên được nỗi đau này và chôn vùi trong kí ức.Đây là bức thư cuối cùng mà anh có thể viết cho em đó .
Dù rất dối lòng nhưng anh vãn cầu chúc em hạnh phúc bên người yêu mới.
Chào em!