Tôi nghĩ tất cả mọi lỗi lầm đều do tôi vì ko suy nghĩ kĩ mà tôi đã để mất đi ng ấy. Lúc trước, ng ấy thương tôi rất nhiều nhưng vì sự ngu ngốc mà tôi đã mất đi tất cả .Nhưng đau khổ nhất là mất anh,nhưng bi giờ tôi mới nhận ra điều đó hình như là đã quá muộn màng.Người ta đã có người mới, còn tôi chỉ biết đứng ngoài nhìn ấy hạnh phúc.Cười ngoài miệng nhưng lại khóc thầm trong bụng.Bi giờ chỉ có 1 câu là thầm mong ấy hạnh phúc ,chúc ấy luôn vui."anh yêu ai cứ yêu,anh quên ai cứ quên nhưng xin đừng quen ta đã từng yêu"_"nơi phương trời xa có hạnh phúc bên người ta ko anh ơi em chưa thễ quay về cuộc sống bình thường kia ,đêm đêm nằm mơ em bật khóc giữa màng đêm 1 trời kỉ niệm trong quá khứ ,em đi thật xa mong tìm thấy kĩ niệm xưa ta bên nhau, em mong rằng em chẳng còn trí nhớ làm chi,để em được yêu yêu 1 người sau thật lòng rất khó để quên người